Nhà tôi vừa xây xong căn nhà mới rộng rãi, ánh sáng chan hòa, còn thơm mùi sơn. Tôi chưa kịp mừng vì tổ ấm mơ ước đã thành hiện thực, thì nghe em chồng gọi điện nói:
– “Chị ơi, em muốn ở riêng phòng bên này, tiện đi làm mà. Chị cho em cái phòng nhé?”
Tôi thoáng sững người, nhìn sang chồng. Anh chỉ gật nhẹ:
– “Được, làm cho em một phòng cũng được mà.”
Tôi cố nén bực, nhịn một câu. Ngày hoàn thiện, em chồng xếp đồ đạc vào phòng mới, còn dẫn theo một bạn gái đến “tham quan” phòng. Tôi lặng người, không biết nói thế nào.
Một tối, khi tôi đang dọn dẹp bữa tối xong, bỗng nghe tiếng cười khúc khích và tiếng mở cửa phòng bên cạnh. Tôi đi ra, thì thấy một bạn gái lạ bước ra từ phòng, còn em chồng đứng cạnh cười tươi:
– “Chị làm gì ghê thế? Bạn em sang chơi thôi mà!”
Tôi nhìn sang chồng, anh chỉ gãi đầu, nói:
– “Thôi, bạn của em ấy mà…”
Mấy lần sau, tình trạng lặp lại, lần nào tôi cũng cố nhịn. Cho đến một buổi tối, tôi quyết định:
Tôi bước vào phòng, nở nụ cười thật tươi, nói:
– “Em thấy phòng này đẹp quá, tiện quá. Vậy từ giờ chị sẽ… ở phòng khách, còn em muốn dùng cả nhà cũng được nhé.”
Em chồng sững người, mắt tròn xoe. Chồng tôi nhìn tôi, mắt mở to, lưỡng lự.
Từ hôm đó, em chồng không còn dám mang bạn gái về, còn tôi thì thoải mái tận hưởng căn nhà mới, với sự bất ngờ ngọt ngào mà chính tôi tạo ra.