Giá vàng đang tăng chóng mặt, cả xóm ai cũng bàn tán. Thế nhưng trong nhà tôi, không khí lại nặng nề hơn bao giờ hết. Suốt cả tuần nay, tôi và mẹ chồng khẩu chiến liên tục chỉ vì 10 cây vàng cưới.
Bà bảo:
“Của hồi môn của mẹ cho, mẹ giữ hộ, lúc cần thì lấy ra.”
Nhưng tôi thì cứng rắn:
“Giữ để đó làm gì? Vàng đang cao, bán đi xây nhà, chứ mãi đi thuê trọ thì sao mà ổn định được.”
Hai bên lời qua tiếng lại, căng thẳng đến mức cả nhà không còn bữa cơm nào yên.
Đúng hôm mẹ chồng phải về quê ăn giỗ, vợ chồng tôi liếc nhau, quyết định “ra tay”. Tôi run rẩy mở tủ, lấy ra hộp vàng cưới được gói ghém cẩn thận. Tim đập thình thịch, tôi và chồng phóng xe thẳng ra tiệm vàng lớn nhất phố.
Tôi đặt hộp vàng lên bàn, giọng hạ thấp:
“Anh chị xem hộ, hôm nay giá bao nhiêu?”
Người chủ quán cẩn thận đeo kính, lần lượt nhấc từng chiếc vòng, từng cây vàng ra soi. Không khí im phăng phắc. Tôi thì nín thở, tưởng tượng cảnh sắp cầm xấp tiền dày cộp trên tay, rồi vợ chồng mình sẽ có căn nhà tử tế.
Thế nhưng, chưa đầy 2 phút sau, ông chủ tiệm ngẩng lên, giọng lạnh băng:
“Cái này không phải vàng. Toàn… vàng giả.”
Tôi chết lặng, chồng tôi há hốc mồm, không tin vào tai mình. Tôi gào lên:
“Sao lại giả được? Đây là vàng cưới mẹ chồng tôi trao trước mặt cả họ hàng kia mà!”
Ông chủ tiệm thở dài, gõ gõ cây vòng xuống bàn:
“Xem kỹ đi, bên trong chỉ là hợp kim mạ. Người có nghề nhìn là biết ngay. Nếu không tin, cô có thể mang đi chỗ khác kiểm định.”
Tôi bủn rủn, ngồi sụp xuống ghế. Chồng tôi mặt mày xám ngoét, thì thào:
“Chẳng lẽ… bao lâu nay mẹ đưa cho mình… là đồ giả?”
Trong đầu tôi lập tức hiện lên vô vàn câu hỏi: Mẹ chồng cố ý đánh tráo để thử vợ chồng tôi? Hay ngay từ đầu, 10 cây vàng cưới chỉ là lớp vỏ hào nhoáng cho thiên hạ xem?
Chúng tôi bàng hoàng ôm chiếc hộp trống rỗng về nhà, mà chẳng ai dám mở miệng.
Đúng lúc ấy, chuông điện thoại reo. Mẹ chồng gọi về, giọng hốt hoảng:
“Các con ở nhà trông tủ cẩn thận nhé, sáng nay mẹ về quê thì phát hiện hộp vàng trong vali bị ai đó đánh tráo mất. Mẹ nghi có người trong họ nhúng tay. Vàng thật mẹ cất kỹ lắm, đừng để lộ cho ai biết…”
Tôi và chồng nhìn nhau, tim đập thình thịch. Thì ra, cái hộp chúng tôi bán vội… chỉ là mồi nhử.