×
×

Tiền điện v/ọt lên 5 triệu/tháng – nửa đêm quay về, con dâu không ngờ b/ắt gặp bố mẹ chồng đang làm chuyện khiến cô sữ/ng s/ờ…

Tiền điện v/ọt lên 5 triệu/tháng – nửa đêm quay về, con dâu không ngờ b/ắt gặp bố mẹ chồng đang làm chuyện khiến cô sữ/ng s/ờ…

Tôi là Hương, 29 tuổi, sống cùng chồng và bố mẹ chồng trong căn nhà 3 tầng ở Hà Nội. Bố mẹ chồng đã nghỉ hưu, ở nhà cả ngày. Vợ chồng tôi thì đi làm, sáng đi tối về. Sống chung 3 thế hệ vốn chẳng dễ, tôi cố gắng giữ gìn sự hài hòa, nhưng tháng này mọi thứ bỗng trở nên… nặng nề.

Tất cả bắt đầu khi tôi nhận được hóa đơn điện tháng vừa rồi: 5 triệu đồng.

Tôi nhìn chằm chằm con số, không tin nổi vào mắt mình. Những tháng trước chỉ khoảng 1,8–2,2 triệu, kể cả vào mùa hè. Tháng này, thời tiết không quá nóng, vợ chồng tôi cũng đi làm suốt, tối mới bật điều hòa vài tiếng.

Tôi đem chuyện hỏi chồng. Anh gãi đầu:
— “Chắc bố mẹ dùng nhiều chăng? Nhưng 5 triệu thì hơi… vô lý thật.”

Tôi bắt đầu để ý hơn. Mỗi tối đi làm về, tôi thấy điều hòa ở tầng 3 chạy suốt, tivi thì bật cả ngày, đèn các phòng không tắt. Nhưng lý do thực sự, tôi chỉ phát hiện ra vào một đêm — đêm khiến tôi sững sờ và suy nghĩ rất nhiều.

Tối hôm đó tôi trực đêm ở bệnh viện, nhưng lại quên một tập tài liệu quan trọng nên tranh thủ giờ nghỉ, tôi bắt taxi về nhà lấy. Lúc đó gần 1h sáng.

Tôi mở cửa nhẹ nhàng, định lên phòng lấy đồ rồi quay lại ngay. Nhưng khi bước vào bếp để uống nước, tôi bỗng nghe tiếng ù ù phát ra từ sân sau. Lạ ở chỗ, lúc đó là 1 giờ sáng, còn ai làm gì ngoài kia?

Tôi đi vòng ra cửa hậu, bật đèn sân sau — và sững người.

Một căn lều nilon to gần bằng chiếc giường đã được dựng sát tường, bên trong sáng trưng đèn sưởi và… kín mít những khay nhựa trồng nấm.

Tôi bước lại gần, nhìn qua tấm bạt trong suốt. Bên trong có 4–5 khay nhựa lớn, mỗi khay cắm đầy bịch phôi nấm. Hệ thống đèn, quạt thông gió, máy phun ẩm đều được lắp rất chuyên nghiệp. Ngay cả nhiệt kế điện tử cũng có.

— “Trời ơi… cái gì thế này?” – tôi lẩm bẩm.

— “Con về lúc nào đấy?” – giọng bố chồng vang lên phía sau làm tôi giật mình.

Tôi quay lại, thấy ông đang mặc áo khoác mỏng, tay cầm cái bình tưới. Một lúc sau, mẹ chồng tôi cũng đi ra, vẻ mặt lúng túng.

— “Bố mẹ… đang trồng nấm ở sân nhà mình ạ?”

Mẹ chồng cúi đầu:
— “Ừ, mà… tụi mẹ định không nói. Vì sợ hai con phản đối.”

Tôi cau mày:
— “Nhưng hệ thống đèn, quạt, máy sưởi như thế này… tiêu thụ điện kinh khủng! Tháng này tiền điện 5 triệu đấy ạ!”

Bố chồng tôi thở dài:
— “Bọn bố mẹ đang nợ tiền dưới quê. Bác con vừa bị tai biến, phải xoay tiền viện phí. Có người quen mách trồng nấm sạch bán cho nhà hàng, lời cao. Bọn bố mẹ thử làm một vụ xem sao. Lúc đầu tính nhỏ thôi, sau thấy phát triển nên mở rộng dần… không ngờ tiền điện lại khủng khiếp thế.”

Tôi im lặng nhìn lều nấm. Mùi ẩm, ánh đèn, tiếng quạt chạy suốt đêm — tất cả đều cho thấy ông bà đã dồn không ít công sức vào chuyện này.

Mẹ chồng rụt rè nói thêm:
— “Mỗi ngày bố mẹ thay nhau tưới, điều chỉnh nhiệt độ, chăm sóc từng bịch. Mấy hôm nữa hái đợt đầu. Nếu bán được… sẽ trả tiền điện cho con.”

Tôi thở dài. Không biết nên giận hay thương. Ông bà giấu vợ chồng tôi để làm thêm, không hề xấu. Nhưng giấu giếm quá lâu, lại dùng tài nguyên của cả nhà mà không nói gì, khiến tôi thấy hụt hẫng.

Sáng hôm sau, chồng tôi họp gia đình nhỏ. Sau một hồi phân tích, chúng tôi đưa ra thỏa thuận:

Nếu muốn tiếp tục trồng, phải chuyển hệ thống ra mảnh đất trống gần nhà người quen để giảm ảnh hưởng đến sinh hoạt.
Vợ chồng tôi sẽ ứng trước tiền để ông bà xoay sở tạm, nhưng mọi chi tiêu liên quan đến việc trồng nấm cần rõ ràng, minh bạch.
Và quan trọng nhất: không được giấu nữa. Chuyện lớn chuyện nhỏ, miễn là trong một mái nhà — đều phải nói với nhau.

Từ hôm đó, bố mẹ chồng tôi dọn lều nấm đi. Họ vẫn chăm chút, nhưng ở nơi khác. Tiền điện tháng sau trở lại bình thường. Còn tôi — dù vẫn còn nhiều cảm xúc lẫn lộn — đã hiểu thêm về bố mẹ chồng: họ không ngồi yên khi gặp khó, và sẵn sàng làm lại từ đầu, dù đã ngoài 60.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News