Anh chồng vốn có tiếng “thảo mai” trên mạng. Ảnh chụp khoảnh khắc anh che ô cho nhân tình, gắp thức ăn, xách túi cho bồ lan truyền khắp nơi, ai cũng xuýt xoa:
– “Ôi, chồng nhà người ta!”
– “Đúng chuẩn soái ca, chị em xin vía!”
Trong khi đó, vợ anh ở nhà tay bồng tay bế, một mình xoay xở với đứa con nhỏ ốm sốt, bỉm sữa ngổn ngang.
Đêm đó, sau mấy ngày hú hí với nhân tình, anh phởn phơ trở về. Nhưng vừa bước đến đầu ngõ, anh chết sững khi thấy hàng chục người hàng xóm chen chúc trước cửa nhà mình, ai nấy mặt tái mét.
Anh hoảng hốt chạy vội vào, khung cảnh trong bếp khiến máu trong người đông cứng.
Vợ anh ngồi bệt dưới nền, gương mặt trắng bệch, tay run run ôm lấy đứa con tím tái không thở nổi. Bên cạnh, bếp ga vẫn mở, nồi cháo trào lênh láng. Hàng xóm kể lại, họ nghe tiếng đứa bé khóc thét nhiều giờ liền, gọi cửa không ai mở, phải phá khóa xông vào mới phát hiện: vợ anh đã lả đi vì kiệt sức, còn đứa bé thì co giật.
Một bà hàng xóm gằn giọng:
– “Anh đi đâu, mà để con nhỏ nằm thoi thóp thế này? Người ta còn tưởng hai mẹ con chết trong nhà rồi đấy!”
Anh chồng bủn rủn, quỳ sụp xuống ôm con, vừa run vừa khóc lạc giọng:
– “Trời ơi… vợ ơi, con ơi… anh xin lỗi…”
Lúc ấy, những tiếng xì xào ngoài kia vang lên như nhát dao:
– “Thảo nào ở ngoài ga-lăng thế, hóa ra ở nhà bỏ mặc vợ con…”
– “Cái gọi là ‘chồng quốc dân’ chỉ là vỏ bọc thôi.”
Đêm đó, hình ảnh “soái ca” của anh trên mạng bị chính hàng xóm bóc trần, lan truyền ngược lại với những lời nguyền rủa nặng nề hơn cả.