×
×

Anh không hứ-a sẽ cho em cả thế giới, nhưng anh h-ứa sẽ dành cả đời để b-ù đắ-p cho em

Nam đứng lặng trước khung cửa sổ căn hộ nhỏ ở Sài Gòn, ánh đèn thành phố lập lòe như những vì sao lạc đường. Anh mới 27 tuổi, nhưng đôi mắt đã chất chứa những vết seo của quá khứ. Cách đây ba năm, anh trai của Nam, Hùng, đã bỏ gia đình sau một mối bận tâm lớn. Hùng, người anh trai mà Nam từng ngưỡng mộ, đã ngoại tình, bỏ rơi Mai – vị hôn thê của mình – ngay trước ngày cưới. Mai, một cô gái dịu dàng, hiền hậu, đã suy sụp hoàn toàn, còn gia đình Nam thì rơi vào tủi nhục khi hàng xóm dị nghị. Mẹ Nam, bà Lan, vì quá đau lòng, đã ngã bệnh và qua đời không lâu sau đó. Nam chưa bao giờ thứ cho Hùng. Anh thề sẽ trả thù, không chỉ vì mẹ, mà còn vì những làn nước mắt của Mai, người chị hồng mà anh từng yên lặng quý từ xa.

Nam up kế hoạch. Anh tìm hiểu và biết rằng Mai, sau ba năm, đã dần lấy lại cân bằng trong cuộc đời. Cô mở một lá hoa nhỏ ở ngoại ô, sống giản dị nhưng vẫn ôm được nụ cười ấm áp. Nam quyết định tiếp cận Mai, không phải tình yêu, mà để làm cô yêu anh, rồi bỏ cô, như Hùng đã làm. Anh muốn Hùng, dù đang ở đâu đó, phải nhận ra rằng anh ta đã đánh mất một người phụ nữ tuyệt vời, và Nam sẽ là người gây ra Hùng đau đớn khi biết Mai đã thuộc về em trai mình.

Nam bắt đầu xuất hiện trong cuộc sống của Mai như một tình huống. Anh giả vờ là khách hàng thường xuyên của lá hoa, mua những bó cẩm chướng đỏ – loài hoa mẹ anh từng yêu thích. Mai, với tính cách mở, tăng dần thân thiết với Nam. Cô không nhận ra anh là em trai của Hùng, vì Nam cố tình giấu đi danh tính thật. Anh kể rằng mình là một nhân viên văn phòng bình thường, thích hoa và những câu chuyện giản dị. Những buổi chiều, Nam ngồi lại lá, giúp Mai cắm hoa, nghe cô kể về những giấc mơ nhỏ bé, về ước muốn mở một khu vườn đầy hoa để tặng cho trẻ em mồ côi.

Dần dần, kế hoạch trả tiền của Nam bắt đầu nằm. Anh nhận ra Mai không chỉ là một cô gái dịu dàng, mà còn mạnh mẽ hơn anh nghĩ. Cô từng trải qua nỗi đau bị phản bội, nhưng không để nó giam cầm mình. Cô kể với Nam về những ngày tháng khó khăn, về cách học cách thứ tha để tiếp tục sống. “Hận thù chỉ làm mình đau khổ thêm thôi,” Mai nói, đôi mắt kiệt như ánh nắng xuyên qua tán cây. Nam nghe mà lòng đau nhói. Anh bắt đầu nhận ra rằng, mỗi lần ở bên Mai, anh không còn nghĩ về trả thù nữa mà chỉ muốn bảo vệ nụ cười của cô.

Cao nói của câu chuyện đến vào một buổi tối mưa tầm gần. Nam đến lá hoa, mang theo một bó cẩm chướng đỏ như thường lệ. Nhưng lần này, anh quyết định sẽ nói sự thật. Anh không thể tiếp tục lừa dối Mai, không thể để cô yêu một người trong mưu đồ xấu xa của mình. Khi lá hoa đã đóng cửa, chỉ còn hai người dưới ánh đèn vàng ấm áp, Nam quỳ xuống trước Mai, giọng run run: “Mai, anh không phải là người em nghĩ. Anh là em trai của Hùng. Anh tiếp cận em vì muốn trả thù anh ấy, nhưng… anh đã yêu em, thật lòng.”

Mai phấn khích, đôi ôm tay chặt bó hoa chạy lên. Cô nhìn Nam, ánh mắt từ xa chuyển sang đau đớn. “ Tại sao, Nam? Tại sao em lại phải chịu tổn thương lần nữa?” Cô quay lưng, nước mắt thư giãn dài, rồi bỏ chạy ra ngoài, bất chấp cơn mưa nặng hạt. Nam đuổi theo, nhưng Mai đã biến mất trong màn mưa. Anh đứng đó, ướt sũng, làm sâu sắc cơn hận. Anh nhận ra rằng, trong khi say mê trả thù, anh đã làm cho con gái tổn thương sâu sắc anh yêu thật sự.

Cú twist bất ngờ đến vài ngày sau, khi Nam nhận được một lá thư từ Mai. Trong thư, cô viết rằng cô đã tha thứ cho anh, như cách cô từng tha thứ cho Hùng. Cô kể rằng, sau khi bỏ chạy, cô đã đến thăm mộ mẹ Nam – nơi cô thường đến để trò chuyện trong những ngày khó khăn. Ở đó, cô nhận ra rằng Nam, dù sai lầm, đã thực sự yêu cô. “Em không muốn sống trong hận thù nữa, Nam. Nếu anh thật sự yêu em, hãy chứng minh bằng hành động, không phải lời nói,” lá thư kết thúc.

Nam chành khi đọc những dòng chữ đó. Anh tìm đến lá hoa, nhưng Mai đã tạm đóng cửa để đi xa một thời gian. Nam quyết định thay đổi. Anh dành thời gian sửa chữa những sai sót của mình, bắt đầu bằng việc tìm Hùng. Sau nhiều tháng, anh phát hiện Hùng đang sống lặng lẽ ở một tỉnh miền Trung, làm việc trong một xưởng gỗ nhỏ. Nam đối mặt với anh trai, không phải để hào móc, mà để xin lỗi vì đã hận thù che mờ trí. Hùng, giờ đây già hơn, cũng thừa nhận những sai lầm của mình và xin Nam tha thứ. Hai anh em ôm nhau, lại những vết thương cũ.

Khi Mai trở về, Nam đã biến lá hoa của cô thành một khu vườn nhỏ, đúng như giấc mơ cô từng kể. Anh đứng đó, giữa những khóm hoa rực rỡ, chờ đợi cô. Mai bước vào, lâng lâng trước khung cảnh. Nam nắm tay cô nói: “Anh không hứa sẽ cho em cả thế giới, nhưng anh hứa sẽ dành cả đời để bù đắp cho em.” Mai trả lời, nước mắt mờ, và gật đầu.

Câu chuyện thư giãn với hình ảnh Nam và Mai hạnh phúc trong căn nhà nhỏ viền khu vườn hoa. Họ không chỉ xây dựng một gia đình mà còn mở ra một trung tâm dạy dỗ hoa miễn phí cho trẻ em mồ côi, như cách để lan tỏa tình yêu và sự tha thứ. Hùng, dù không xuất hiện thường xuyên, thỉnh thoảng mời ghé thăm, mang theo những món quà nhỏ tự tay anh làm. Nam, từ một người bị hận thù dẫn đường, đã tìm thấy ý nghĩa thực sự của tình yêu – không phải để sử dụng hữu, mà để chữa lành vết thương và quan trọng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News