×
×

Chàng trai chi hơn 300 triệu cho bạn gái yêu xa chữa b/ệ/n/h – đến ngày cưới, chỉ một tấm thiệp trắng được gửi về khiến anh kh;/ó/c ng/h/ẹ/n

Hùng và Linh yêu nhau qua mạng, một mối tình xa cách cả ngàn cây số. Linh ở Đà Lạt, còn Hùng ở Sài Gòn. Dù chưa từng gặp mặt, những cuộc gọi video, những tin nhắn dài thâu đêm đã khiến Hùng tin rằng Linh là định mệnh của mình. Cô ấy dịu dàng, thông minh, nhưng hay nhắc về sức khỏe yếu ớt của mình. Một ngày, Linh gọi, giọng nghẹn ngào: “Anh ơi, em bị bệnh tim. Bác sĩ nói cần phẫu thuật gấp, nhưng nhà em không đủ tiền.”

Hùng không do dự. Anh rút hết tiền tiết kiệm, bán cả chiếc xe máy, vay thêm bạn bè, gom được hơn 300 triệu gửi cho Linh. “Em phải khỏe lại, để anh còn được gặp em ngoài đời,” anh nhắn. Linh khóc, hứa sẽ sớm bình phục để gặp Hùng. Những tháng sau, cô ít trả lời tin nhắn, nói rằng đang điều trị, cần nghỉ ngơi. Hùng lo lắng, nhưng vẫn tin tưởng tuyệt đối.

Một năm sau, Linh báo tin đã khỏe. Hùng mừng rỡ, đề nghị cưới. Linh đồng ý, nhưng bảo cô muốn tổ chức lễ cưới ở Đà Lạt, để gia đình cô được góp mặt. Hùng chuẩn bị mọi thứ: nhẫn cưới, áo vest, và cả vé máy bay cho cả nhà. Anh mơ về ngày được nắm tay Linh, cô gái mà anh đã yêu thương và hy sinh tất cả.

Ngày cưới đến gần, Hùng lên Đà Lạt trước, lòng rạo rực. Nhưng khi đến địa chỉ Linh gửi – một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô – anh chỉ thấy một bà cụ ngồi trước hiên. Bà ngỡ ngàng khi Hùng hỏi về Linh. “Cô gái tên Linh? Không có ai như thế ở đây cả. Cháu nhầm rồi.”

Hùng chết lặng. Anh gọi điện, nhắn tin, nhưng số của Linh đã bị chặn. Đêm đó, một phong bì trắng được gửi đến khách sạn nơi Hùng ở. Bên trong chỉ có một tấm thiệp trắng, không chữ, không tên, chỉ kèm một mẩu giấy nhỏ: “Cảm ơn anh. Em xin lỗi.”

Hùng như người mất hồn. Hơn 300 triệu, niềm tin, và cả tình yêu của anh tan biến. Anh lang thang trên đồi thông Đà Lạt, tự hỏi mình đã sai ở đâu. Nhưng giữa cơn tuyệt vọng, điện thoại anh reo. Một số lạ. Giọng một người phụ nữ lớn tuổi, run run: “Cháu là Hùng, đúng không? Tôi là mẹ Linh. Con bé nó… nó mất rồi.”

Hùng sững sờ. Người phụ nữ kể, Linh thực sự bị bệnh tim, nhưng ca phẫu thuật đã thất bại cách đây ba tháng. Linh không muốn Hùng biết, sợ anh đau lòng. Cô nhờ một người bạn gửi tấm thiệp trắng, như lời tạm biệt cuối cùng. Tiền Hùng gửi, Linh đã dùng để trả viện phí, và số còn lại, cô để lại cho em trai út – đứa em mà cô thương nhất.

“Mẹ không biết Linh làm thế là đúng hay sai,” bà nói, giọng nghẹn. “Nhưng con bé luôn nói với mẹ rằng cháu là người tốt nhất nó từng gặp. Nó muốn cháu sống tốt, đừng oán trách.”

Hùng khóc, không phải vì tiền, mà vì Linh – cô gái anh chưa từng gặp mặt, nhưng đã yêu bằng cả trái tim. Tấm thiệp trắng không chỉ là lời xin lỗi, mà là cả một câu chuyện tình yêu đầy đau đớn và hy sinh. Anh trở về Sài Gòn, mang theo tấm thiệp ấy, như một lời nhắc nhở: tình yêu, dù mong manh, vẫn có thể lay động cả một đời người.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News