×
×

Anh Hùng đã học được một bài học: Đừng “mượn” Wi-Fi của người khác, nhất là khi họ biết cách chơi kh//ăm một cách lặng lẽ

Câu Chuyện Về Wi-Fi Lúc 7 Giờ Tối

Tôi sống trong một khu chung cư cũ, nơi mà tường mỏng đến mức bạn có thể nghe thấy cả tiếng ho của hàng xóm. Nhưng đó không phải vấn đề lớn nhất của tôi. Vấn đề thực sự là cứ đến 7 giờ tối, Wi-Fi nhà tôi bỗng nhiên chậm như rùa bò. Netflix thì buffer, Zoom thì lag, đến cả lướt X cũng phải chờ từng giây. Ban đầu, tôi nghĩ do nhà mạng, nhưng sau vài cuộc gọi phàn nàn, họ khẳng định đường truyền ổn định. Vậy thì chuyện gì đang xảy ra?

Một hôm, tôi để ý thấy cứ đúng 7 giờ tối, nhà hàng xóm bên cạnh – nhà anh Hùng – bắt đầu ồn ào. Tiếng cười đùa, tiếng nhạc phim hành động, và cả tiếng hét khi chơi game online. Kỳ lạ là, Wi-Fi nhà tôi yếu đi đúng vào thời điểm đó. Tôi bắt đầu nghi ngờ. Làm sao mà nhà anh Hùng, vốn chỉ dùng điện thoại 3G, lại có thể phát ra những âm thanh “hiện đại” như thế?

Tôi quyết định điều tra. Đầu tiên, tôi kiểm tra router. Không có dấu hiệu bị hack, nhưng danh sách thiết bị kết nối thì… dài bất thường. Ngoài laptop và điện thoại của tôi, còn có một “Samsung Galaxy A12” và một “Smart TV LG” lạ hoắc. Tôi nhớ ra anh Hùng từng khoe mua một cái TV mới. Bằng cách nào đó, nhà anh ta có mật khẩu Wi-Fi của tôi!

Tôi không làm ầm ĩ. Làm ầm lên chỉ tổ mất hòa khí hàng xóm, mà tôi thì thích giải quyết mọi chuyện một cách… tinh tế. Tôi vào cài đặt router và đổi mật khẩu ngay lập tức, nhưng không dừng lại ở đó. Tôi tạo một mạng Wi-Fi giả với tên giống hệt mạng cũ, chỉ khác ở chỗ không có mật khẩu. Ai muốn vào cũng được, nhưng tốc độ thì… chậm hơn cả rùa. Để thêm phần thú vị, tôi đặt một bộ lọc để bất kỳ thiết bị nào kết nối vào mạng giả sẽ bị chuyển hướng đến một trang web hiển thị thông báo: “Chào hàng xóm, Wi-Fi miễn phí không có thật đâu nha!”

Đêm đó, đúng 7 giờ tối, tôi ngồi chờ. Quả nhiên, Wi-Fi nhà tôi mượt mà trở lại. Nhưng bên nhà anh Hùng thì im ắng lạ thường. Không tiếng game, không tiếng phim. Một lúc sau, tôi nghe tiếng gõ cửa. Anh Hùng xuất hiện, mặt hơi ngượng, hỏi: “Ê, Wi-Fi nhà cậu bị sao mà chậm thế? Tớ… à, tớ thấy mạng cậu mạnh nên mượn tạm.” Tôi cười, giả vờ ngây thơ: “Ồ, chắc nhà mạng trục trặc. Để tớ kiểm tra lại nhé.”

Từ hôm đó, anh Hùng không còn “mượn” Wi-Fi nữa. Tôi cũng không nhắc gì đến chuyện mật khẩu. Mạng nhà tôi lại nhanh như xưa, và mỗi tối 7 giờ, tôi có thể yên tâm xem phim mà không lo buffer. Hàng xóm vẫn chào hỏi nhau vui vẻ, nhưng tôi biết, anh Hùng đã học được một bài học: đừng “mượn” Wi-Fi của người khác, nhất là khi họ biết cách chơi khăm một cách lặng lẽ.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News