“Bởi vì bây giờ cháu thì cũng không quay lại học được nữa, cháu xin phép hủy cái bảo lưu ạ. Em cũng cố gắng, bảo lưu mong cháu được tiếp tục, có hy vọng thầy ạ, thế nhưng…”
Đó là câu chuyện của chàng trai trẻ Thế Anh, sinh ra trong một gia đình có 2 anh em, bố mẹ làm công việc lao động chân tay bình thường. Cậu bạn cũng là một chàng trai như bao người trẻ khác với niềm yêu thích công nghệ, thích chơi game, thích trò chuyện, kết nối bạn bè.
Ước mơ từ bé của Thế Anh là trở thành bác sĩ. Năm 2020, Thế Anh trúng tuyển ngành Y Đa khoa Đại học Y dược Thái Bình với tổng điểm 27,25. Ai cũng nghĩ rằng tương lai rộng mở đang chờ đợi chàng trai trẻ. Nhưng chỉ 2 năm sau – mùa hè 2022, biến cố ập đến: Thế Anh bị tai nạn.
Vụ tai nạn khiến thần kinh thị giác của chàng trai bị tổn thương hoàn toàn nên không thể thay giác mạc được nữa dù đã đi khám rất nhiều bệnh viện.
Những ngày đầu tiên sau tai nạn là quãng thời gian bế tắc nhất với Thế Anh, ngay cả việc đơn giản nhất như đi lại, tự pha một cốc nước hay dùng điện thoại đều trở thành thử thách. Thế Anh hay rơi vào cảm giác mệt mỏi, sợ hãi không biết mình sẽ sống ra sao: “Mình sẽ phải sống trong bóng tối mãi mãi ư? Mình không dám nghĩ đến từ ‘kh.iếm th.ị’, ‘m.ù’ vì lòng mình quặn lại, cảm giác sợ hãi và tự ti”.
Nhưng giữa thời gian mù mịt nhất, có một điểm tựa đã dìu Thế Anh vượt qua. Đó là gia đình. Chính động lực đó đã giúp Thế Anh dần làm quen với cuộc sống của mình, tự học lại cách rửa bát, lau dọn, phơi quần áo,… Cũng từ lúc này, cậu bạn học được cách sống chậm lại, “quan sát” bằng tai, bằng cảm giác. Những âm thanh từng bị bỏ quên bỗng trở thành cột mốc để Thế Anh định hình cuộc sống
Nhắn gửi đến những người đang đối mặt với khủng hoảng – Thế Anh nói thật bằng trải nghiệm của chính mình: “Mình là một người bình thường nên cũng chẳng biết phải nói câu gì cho hay. Nhưng mình hiểu được cảm giác bị rơi xuống vực sâu tuyệt vọng là như thế nào nên hãy tin mình, bạn sẽ leo lên được. Có thể không phải hôm nay, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày bạn nhìn lại và tự hào vì đã không bỏ cuộc”.
Người mẹ vừa nghẹn ngào vừa nói chuyện với thầy giáo, Thế Anh ngồi đằng sau mẹ mặt cúi gằm, chẳng khóc nhưng cũng chẳng nói gì, bạn buồn lắm
Năm 2022, Thế Anh bị tai nạn, đôi mắt của bạn từ ấy đã vĩnh viễn không thể dùng được nữa, bạn cũng từng buồn, từng bất lực, từng mơ hồ, từng lạc lối
Sau tất cả, dù mất đi ánh sáng không có nghĩa là mất đi tất cả. Thế Anh vẫn đang tiếp tục lan tỏa những giá trị tốt đẹp đến với mng, cho cả những hoàn cảnh khó khăn hơn bạn. Chúc bạn luôn mạnh khoẻ, tích cực và lạc quan con hơn nữa nhé ! Cầu cho phép màu một ngày nào đó sẽ đến với bạn!
Đó là câu chuyện của chàng trai trẻ Thế Anh, sinh ra trong một gia đình có 2 anh em, bố mẹ làm công việc lao động chân tay bình thường. Cậu bạn cũng là một chàng trai như bao người trẻ khác với niềm yêu thích công nghệ, thích chơi game, thích trò chuyện, kết nối bạn bè.
Ước mơ từ bé của Thế Anh là trở thành bác sĩ. Năm 2020, Thế Anh trúng tuyển ngành Y Đa khoa Đại học Y dược Thái Bình với tổng điểm 27,25. Ai cũng nghĩ rằng tương lai rộng mở đang chờ đợi chàng trai trẻ. Nhưng chỉ 2 năm sau – mùa hè 2022, biến cố ập đến: Thế Anh bị tai nạn.
Vụ tai nạn khiến thần kinh thị giác của chàng trai bị tổn thương hoàn toàn nên không thể thay giác mạc được nữa dù đã đi khám rất nhiều bệnh viện.
Những ngày đầu tiên sau tai nạn là quãng thời gian bế tắc nhất với Thế Anh, ngay cả việc đơn giản nhất như đi lại, tự pha một cốc nước hay dùng điện thoại đều trở thành thử thách. Thế Anh hay rơi vào cảm giác mệt mỏi, sợ hãi không biết mình sẽ sống ra sao: “Mình sẽ phải sống trong bóng tối mãi mãi ư? Mình không dám nghĩ đến từ ‘kh.iếm th.ị’, ‘m.ù’ vì lòng mình quặn lại, cảm giác sợ hãi và tự ti”.
Nhưng giữa thời gian mù mịt nhất, có một điểm tựa đã dìu Thế Anh vượt qua. Đó là gia đình. Chính động lực đó đã giúp Thế Anh dần làm quen với cuộc sống của mình, tự học lại cách rửa bát, lau dọn, phơi quần áo,… Cũng từ lúc này, cậu bạn học được cách sống chậm lại, “quan sát” bằng tai, bằng cảm giác. Những âm thanh từng bị bỏ quên bỗng trở thành cột mốc để Thế Anh định hình cuộc sống
Nhắn gửi đến những người đang đối mặt với khủng hoảng – Thế Anh nói thật bằng trải nghiệm của chính mình: “Mình là một người bình thường nên cũng chẳng biết phải nói câu gì cho hay. Nhưng mình hiểu được cảm giác bị rơi xuống vực sâu tuyệt vọng là như thế nào nên hãy tin mình, bạn sẽ leo lên được. Có thể không phải hôm nay, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày bạn nhìn lại và tự hào vì đã không bỏ cuộc”.