Cả khu phố rộn ràng vì đám cưới của Lan – mối tình đầu của Nam, chàng trai 26 tuổi chưa bao giờ quên được cô. Tin Lan sắp “lên xe hoa” như một nhát dao cứa vào tim, Nam lặng lẽ nhìn ảnh cưới của cô trên mạng, lòng trào dâng cảm giác mất mát không gì níu lại nổi.
Đêm trước ngày cưới, Nam nghĩ ra một kế hoạch điên rồ: anh sẽ cải trang thành… cô dâu để lẻn vào nhà Lan, nói một lời cuối cùng trước khi mọi thứ chấm dứt.
Sáng sớm hôm sau, khi nhà gái đang bận rộn chuẩn bị lễ, một “cô dâu phụ” xuất hiện – áo dài trắng, khăn voan che kín gương mặt. Không ai ngờ đó là Nam.
Anh lặng lẽ bước vào phòng Lan. Cô quay lại, chết lặng:
– Nam?! Anh làm gì vậy?
Nam gỡ nhẹ chiếc khăn voan, ánh mắt đỏ hoe:
– Anh chỉ muốn gặp em lần cuối… nói một lời thôi rồi anh sẽ đi.
Lan run rẩy, nước mắt rơi xuống lớp váy cưới trắng tinh. Hai người đứng gần nhau, bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở.
Nhưng đúng lúc ấy, cửa bật mở. Chú rể – cao lớn, mặc vest chỉnh tề – xuất hiện, ánh mắt sắc như dao. Anh ta nhìn Nam từ đầu đến chân, rồi gằn giọng:
– Cậu đang làm cái quái gì trong nhà vợ sắp cưới của tôi?
Nam chưa kịp trả lời, chú rể đã bước thẳng tới, giật mạnh chiếc khăn voan còn vương trên tay Nam. Không gian như nổ tung. Cả nhà gái bắt đầu xì xào, vài người hốt hoảng la lên:
– Sao lại có… hai cô dâu?!
Không khí lễ cưới biến thành một màn kịch căng thẳng: một người đàn ông cải trang thành cô dâu, một người chồng tương lai phẫn nộ, và giữa họ – Lan đứng chết lặng, trái tim rối bời.
Không khí trong căn phòng đặc quánh lại như sắp vỡ tung. Chú rể nắm chặt cổ áo Nam, gằn từng chữ:
– Cậu biến khỏi đây ngay, trước khi tôi mất kiềm chế.
Những người thân của Lan bắt đầu lao tới, có người kéo chú rể ra, có người la hét. Nhưng giữa cơn hỗn loạn ấy, Lan bất ngờ hét lớn:
– DỪNG LẠI!
Cả căn phòng lặng im. Lan đứng đó, váy cưới xộc xệch, mắt đẫm nước. Cô nhìn Nam – người yêu cũ – rồi nhìn vị hôn phu đang thở hổn hển vì giận dữ.
Giọng Lan run run nhưng rõ ràng:
– Hôm nay lẽ ra là ngày hạnh phúc nhất đời em… nhưng em nhận ra em chưa bao giờ thật sự sẵn sàng.
Mọi người sững sờ, kể cả cha mẹ Lan.
– Em đã cố gắng quên Nam, cố gắng yêu anh… – Lan quay sang chú rể, đôi mắt chứa đầy day dứt – nhưng ngay khoảnh khắc anh ấy xuất hiện, em biết mình vẫn chưa thể.
Câu nói ấy như sét đánh ngang tai. Chú rể sững lại, rồi siết chặt nắm tay.
Lan hít một hơi sâu, nước mắt tràn xuống:
– Đám cưới này… dừng lại ở đây thôi.
Cả hội trường như nổ tung trong tiếng xì xào, người kinh ngạc, người phẫn nộ. Chú rể chết lặng, nhìn cô dâu mình yêu quay sang Nam.
Lan bước chậm đến, tháo khăn voan, gỡ chiếc vòng cưới trên tay, đặt xuống bàn thờ gia tiên. Cô nắm tay Nam, ánh mắt kiên định:
– Nếu ngày hôm nay em không lựa chọn trái tim mình, em sẽ hối hận cả đời.
Tiếng mẹ Lan bật khóc, chú rể đập mạnh tay xuống bàn, bỏ đi trong cơn giận dữ. Còn Lan, vẫn đứng giữa gian nhà đang náo loạn, cầm tay Nam bước ra cửa, giữa tiếng xì xào dậy sóng của đám đông – để lại sau lưng một đám cưới chưa kịp diễn ra, và một quyết định khiến tất cả chết lặng.