×
×

Mẹ chồng ở nhà trông con gái tôi và con trai của anh chồng nhưng toàn lấy sữa của con tôi để cho cháu trai của bà, một hôm đi làm về thì tôi phát hiện con tôi toàn bị cho ăn đói để nhường cho anh

Tôi đi làm về muộn, vừa bước vào nhà đã nghe tiếng con gái khóc ngặt nghẽo trên gác. Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi vội vàng chạy lên thì thấy con bé mặt đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, miệng mếu máo vì khát sữa. Bình sữa của nó trống trơn, trong khi ngay cạnh đó, thằng cu Bin – con trai anh chồng – lại đang bú ngon lành… từ hộp sữa tôi vừa mua hôm qua.

Tôi chết lặng. Mấy hôm nay, tôi đã để ý con gái mình gầy rộc, lúc nào cũng khóc đêm vì đói. Tôi còn tưởng do cơ địa, nào ngờ sự thật phũ phàng lại phơi bày trước mắt.

Mẹ chồng tôi từ dưới bếp bước lên, thấy tôi đứng đó thì khựng lại một giây rồi chống chế:

Ừ… mẹ cho thằng Bin uống tạm thôi, sữa còn nhiều mà. Cháu trai phải được chăm chút, nó lớn nhanh mới khỏe, còn con gái thì ăn ít cũng chẳng sao.

Tôi nghe mà tai ù đi, tức đến run người:

Con mua sữa cho con gái con, không phải để nuôi cả nhà! Nó còn bé, bụng dạ yếu, sao mẹ nỡ lấy hết phần của nó để cho người khác?

Bà hất cằm, giọng gắt gỏng:

Con gái thì ăn ít cũng được, mai kia nó đi lấy chồng, đầu tư nhiều để làm gì. Còn cháu đích tôn của họ này, không lo cho nó thì lo cho ai?

Lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim tôi. Tôi bế con gái lên, nhìn đôi mắt đỏ hoe vì khóc của nó mà nước mắt tôi trào ra. Đúng lúc đó, chồng tôi đi làm về, còn anh chồng cũng vừa ghé qua. Mẹ chồng lập tức đổi giọng, giả vờ thở dài:

Con dâu mẹ nó ích kỷ lắm, không thương cháu trai, thấy mẹ cho Bin uống tí sữa mà làm ầm lên.

Tôi siết chặt con trong lòng, nghẹn ứ cả cổ họng. Nếu tôi im lặng, chắc chắn con gái tôi sẽ mãi bị ép chịu thiệt thòi. Nhưng nếu tôi lên tiếng trước mặt mọi người, mối quan hệ gia đình sẽ rạn nứt ngay tức khắc.

Cả căn nhà chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng khóc nấc nghẹn của con tôi…

Tôi ôm chặt con gái, hít một hơi thật sâu rồi nói, giọng run nhưng dứt khoát:

Mẹ à, con không thể chịu đựng được nữa. Con gái con cũng là cháu của mẹ. Sao mẹ lại phân biệt như thế?

Chồng tôi nhíu mày, nhìn thẳng vào mẹ:

Mẹ… chuyện này là thật sao?

Mẹ chồng tôi hơi khựng lại, rồi lập tức đánh trống lảng:

Ối giời, tí sữa thôi mà. Đàn ông các anh biết gì. Tôi nuôi hai đứa từ bé đến giờ, tôi phải biết cái gì tốt cho chúng nó chứ. Thằng Bin là cháu đích tôn, cho nó nhiều hơn một chút thì có sao?

Anh chồng tôi đứng bên cạnh cũng lên tiếng, giọng nửa đùa nửa thật:

Thì đúng rồi, em gái ăn ít cũng chẳng sao, nhường anh một chút. Mà sữa chị mua, dùng chung cũng có mất mát gì đâu.

Nghe xong, tôi như bị tạt gáo nước lạnh. Tôi quay sang nhìn chồng, mong anh sẽ bênh vực. Nhưng anh chỉ im lặng, đôi mắt dao động, như đang cân nhắc giữa tôi và mẹ.

Tôi nghẹn ngào:

Nếu anh cũng nghĩ con gái mình phải chịu đói để nhường cho người khác, thì em không còn gì để nói nữa.

Tôi đặt bình sữa rỗng xuống bàn, giọng lạc đi:

Từ giờ trở đi, em sẽ tự mua, tự giữ, tự cho con ăn. Không ai có quyền lấy đi phần của nó nữa.

Không khí trong phòng căng như dây đàn. Mẹ chồng tôi tức đỏ mặt, định lên tiếng phản bác thì đúng lúc ấy, con gái tôi lại khóc ré lên, tiếng khóc yếu ớt đến nhói lòng.

Chồng tôi run run tiến lại gần, nhìn đứa bé gầy gò trong tay tôi, rồi quay sang nhìn hộp sữa đã vơi một nửa trên tay thằng Bin. Ánh mắt anh dần thay đổi…

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News