×
×

Nhưng rồi, ngày Lan tốt nghiệp, cũng là ngày tôi nhận được cú s;;ố;;c lớn nhất đời mình

Tôi, Minh, một chàng trai quê mùa, lớn lên trong gia đình nghèo khó. Năm 18 tuổi, tôi rời làng lên thành phố làm công nhân xây dựng, mang theo giấc mơ đổi đời. Đó cũng là lúc tôi gặp Lan, cô gái xinh đẹp, dịu dàng, với đôi mắt sáng ngời ước mơ. Chúng tôi yêu nhau, say đắm như những ngày đầu của tuổi trẻ. Lan muốn học đại học, trở thành bác sĩ, nhưng gia đình cô không đủ sức lo cho cô ăn học. Nhìn ánh mắt khao khát của Lan, tôi hứa sẽ chu cấp cho cô, dù điều đó có nghĩa là tôi phải làm việc quần quật, từ sáng sớm đến đêm khuya, trên những công trường đầy bụi và mồ hôi.

Tám năm trôi qua, tôi làm việc không ngừng nghỉ. Mỗi tháng, tôi gửi tiền cho Lan đóng học phí, mua sách vở, thuê trọ. Có những ngày tôi chỉ ăn mì gói, nhịn mua quần áo mới để dành tiền cho cô. Tôi mơ về một ngày Lan tốt nghiệp, chúng tôi sẽ cùng xây dựng một mái ấm, nơi tôi không còn phải làm công nhân nữa. Lan luôn nói lời yêu thương, hứa hẹn sẽ ở bên tôi mãi mãi. Tôi tin, tin tuyệt đối.

Nhưng rồi, ngày Lan tốt nghiệp, cũng là ngày tôi nhận được cú sốc lớn nhất đời mình. Cô ấy xuất hiện bên một người đàn ông khác – một bác sĩ trẻ, giàu có, đồng nghiệp của cô ở bệnh viện. Lan nói lời chia tay, lạnh lùng và dứt khoát. “Anh tốt, nhưng em cần một người phù hợp hơn với cuộc sống mới của em.” Tôi đứng lặng, cảm giác như tám năm thanh xuân của mình bị xô ngã như một bức tường gạch trên công trường. Cô ấy rời đi, để lại tôi với trái tim tan nát và đôi tay chai sần.

Thời gian trôi qua, tôi dần đứng dậy. Tôi gặp Hương, một cô gái hiền lành, làm việc ở quán cơm gần công trường. Hương không có vẻ đẹp lộng lẫy như Lan, nhưng cô ấy yêu thương tôi thật lòng. Chúng tôi cưới nhau, có một cô con gái nhỏ, và cuộc sống tuy giản dị nhưng đầy ắp tiếng cười. Tôi nghĩ mình đã quên được quá khứ, cho đến một ngày, một sự việc không ngờ xảy ra.

Một buổi chiều, khi tôi đang chơi với con gái ở công viên, một người phụ nữ bước đến. Là Lan. Cô ấy trông tiều tụy, không còn ánh mắt kiêu hãnh ngày nào. Cô quỳ xuống trước mặt tôi, nước mắt lăn dài, van xin tôi tha thứ. Lan kể rằng người đàn ông kia đã bỏ rơi cô sau khi cô phát hiện anh ta lừa dối. Cô bị mất việc, nợ nần chồng chất, và giờ đây không còn gì ngoài sự hối hận. Cô nói cô nhận ra tôi là người duy nhất thực sự yêu thương cô, và cầu xin tôi cho cô một cơ hội.

Tôi nhìn Lan, lòng chợt dâng lên một cảm giác lạ. Tám năm trước, tôi đã từng mơ về khoảnh khắc cô ấy quay về, nhưng giờ đây, tôi chỉ thấy thương hại. Tôi lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Lan, tôi đã có gia đình. Người phụ nữ bên tôi bây giờ mới là người xứng đáng với tình yêu của tôi.”

Đúng lúc ấy, Hương bước đến, bế con gái trên tay. Cô mỉm cười, không một lời trách móc, chỉ nắm tay tôi

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News