×
×

Ông mạnh tay đặt luôn nhà hàng 5 sao, menu gần 2 triệu/1 suất, mời cả làng, cả họ, cả bạn bè nhưng đến lúc mở phong bì chính là…

Chuyện xảy ra vào đầu tháng 7 — cái tháng nắng như đổ lửa, cũng là lúc bố chồng tôi quyết định cưới vợ cho chú út út ít trong nhà. Chú út gần 40 tuổi mới lấy vợ, bố vui như trúng số, nhất quyết làm rình rang, “phải cho cả họ biết nhà mình danh giá thế nào!”

Ông mạnh tay đặt luôn nhà hàng 5 sao, menu gần 2 triệu/1 suất, mời cả làng, cả họ, cả bạn bè cũ ở tận Sài Gòn. Tôi tính sơ sơ gần 300 khách, trong đó ít nhất 80 mâm.

Nhà tôi thì loáng thoáng bảo:

“Hay gộp phong bì của khách ăn nhà hàng, trừ đi chi phí.”

Bố chồng trừng mắt:

“Cưới vợ là chuyện một đời người! Có lời có lãi gì ở đây? Phải cưới sao cho nở mặt nở mày!”


Ngày cưới, khách đến tấp nập như trẩy hội. Xe hơi xếp hàng dài ngoài cổng nhà hàng. Người ăn mặc sang chảnh, người dẫn theo vợ, con, cả hàng xóm, có người thản nhiên bảo:

“Tôi với vợ đi, còn dẫn thêm chị gái và cháu họ theo cho vui.”

Bố tôi cười xòa, bảo:

“Miễn tới là quý!”


Tôi đứng phụ ghi phong bì. Đến hết tiệc, tôi mang chồng phong bì vào phòng riêng ngồi kiểm cùng chồng.
Mở từng cái, ghi từng dòng — mà càng mở, mặt chồng tôi càng tái.
Bố chồng gõ cửa bước vào, hớn hở hỏi:

“Tổng được nhiêu con?”

Chồng tôi không dám ngẩng lên:

“Bố… bố đoán thử đi ạ?”

“Chắc cũng được 400 – 500 triệu chứ gì! Tầm này khách toàn người quen thân thiết.”

Chồng tôi thở dài:

“Tổng cả 300 khách… chỉ được đúng 81 triệu bố ạ…”

Cả phòng chết lặng.


Tôi đưa bố chồng bảng thống kê:

45 phong bì 100 ngàn (có người ghi rõ “Chúc mừng 2 người mà hết tiền, thông cảm”)

nguyên một nhà đi 5 người, gửi đúng 200 ngàn

Nhiều phong bì trống không, hoặc để tờ giấy: “Hôm khác gửi sau”

Thậm chí có người ghi tên người khác rồi gửi… để “giả vờ có mặt”

Bố chồng sững người, ông ngồi thừ ra, tay run run cầm cái phong bì dày nhất — mở ra thấy 1 triệu và… 2 tờ vé số chưa trúng.


Tối hôm đó, ông không ăn cơm, cũng chẳng nói một lời.
Mãi tới hôm sau, khi mọi người bàn chuyện cưới vợ cho cậu em họ, bố đứng dậy, tuyên bố:

“Từ giờ, ai cưới xin thì tự lo. Tao lo một lần rồi hiểu:
Người đến ăn thì đông, người đến vì tình thì ít.
Ăn thì sang mà bì thì lặng câm như tượng đá.”


Nghe đâu, mấy hôm sau bố mang sổ đỏ đi cắm ngân hàng, vì tiền đặt cọc nhà hàng vẫn chưa trả hết.
Còn người vợ mới cưới kia — chưa được một tuần đã đòi về ngoại “suy nghĩ lại”.
Cưới to để lấy sĩ diện, nào ngờ bẽ bàng nhất lại chính là người bỏ tiền ra.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News