×
×

Ngày đầu ra mắt nhà chồng chị gái, em gái tặng giỏ cam canh vườn nhà. Cả nhà chồng chị ch;/ê “quà qu-ê r;/ẻ ti-ề-n”. Một tuần sau, họ phát hiện b;/í m/ậ/t trong giỏ cam rồi phải gọi điện xi;/n l;/ỗi trong xấ-u h-ổ.

Dưới vòm trời tháng Tám, nơi những cơn gió heo may lùa qua cánh đồng lúa chín vàng, Hương đứng lặng bên vườn cam nhà mình. Những quả cam Canh tròn mọng, vàng ươm như ánh nắng ban mai, là niềm tự hào của cả gia đình. Hương cẩn thận chọn từng quả, xếp vào chiếc giỏ mây đan tay, lòng đầy háo hức. Hôm nay, chị gái cô, Ngọc, sẽ dẫn chồng sắp cưới về ra mắt. Hương muốn mang tặng nhà chồng chị một món quà từ quê, giản dị nhưng chứa đựng cả tấm lòng.

Ngọc, chị gái Hương, là một cô gái dịu dàng, lớn lên giữa lũy tre làng nhưng mang trong mình khát vọng vươn xa. Cô làm việc ở thành phố, yêu và đính hôn với Minh, một chàng trai xuất thân từ gia đình danh giá ở đô thị. Minh hiền lành, nhưng gia đình anh – từ bà mẹ khó tính đến cô em gái sắc sảo – lại nổi tiếng kiêu kỳ. Hương, dù chỉ mới mười tám, hiểu rằng chuyến ra mắt này không hề dễ dàng. Cô muốn góp chút gì đó để chị mình tự tin hơn, và chiếc giỏ cam Canh chính là lời chúc phúc chân thành nhất mà cô có thể gửi gắm.

Buổi chiều, Hương cùng chị Ngọc bước vào căn nhà sang trọng của gia đình Minh. Ngôi nhà nằm giữa khu phố thượng lưu, với những bức tường trắng tinh và nội thất lấp lánh ánh bạc. Hương ôm chặt giỏ cam, mỉm cười rạng rỡ khi giới thiệu: “Dạ, cháu mang ít cam Canh từ vườn nhà lên biếu bác. Cam này ngọt lắm, nhà cháu trồng organic, không thuốc gì đâu ạ.”

Bà Hạnh, mẹ Minh, liếc nhìn giỏ cam rồi khẽ nhếch môi. “Cam quê à? Cũng tốt, nhưng nhà bác không thiếu hoa quả. Mấy thứ này… rẻ tiền quá, không hợp lắm.” Cô em gái Minh, Linh, ngồi bên cạnh, cười khúc khích: “Chị Ngọc, chị ở thành phố mà còn mang quà kiểu này à? Quê mùa thế!” Không khí trở nên ngột ngạt. Ngọc cúi đầu, mặt đỏ bừng, còn Hương đứng sững, cảm giác như vừa bị tát vào mặt. Cô muốn phản bác, nhưng nhìn ánh mắt van xin của chị, cô đành nuốt cơn giận xuống, lặng lẽ đặt giỏ cam vào góc phòng.

Buổi ra mắt trôi qua trong gượng gạo. Hương không nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ quan sát. Bà Hạnh liên tục khoe về những món đồ đắt tiền trong nhà, từ bức tranh nhập khẩu đến bộ bát đĩa sứ từ châu Âu. Minh cố gắng xoa dịu không khí, nhưng Hương thấy rõ anh cũng lúng túng trước thái độ của gia đình. Khi ra về, Hương ôm chị Ngọc, thì thầm: “Chị đừng buồn, em tin mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Một tuần trôi qua, Hương trở lại với công việc đồng áng, nhưng lòng vẫn canh cánh về câu nói của nhà Minh. Cô tự nhủ, có lẽ mình đã sai khi nghĩ rằng món quà quê mùa có thể làm vừa lòng những người thành phố. Nhưng rồi, một buổi tối, khi ánh trăng rằm sáng vằng vặc trên bầu trời, điện thoại nhà Hương reo lên. Là Minh gọi, giọng anh hối hả, pha lẫn xấu hổ: “Hương, chị Ngọc đâu rồi? Bác Hạnh muốn nói chuyện với hai chị em.”

Hương ngạc nhiên, gọi chị Ngọc ra nghe. Đầu dây bên kia, giọng bà Hạnh run run, không còn chút kiêu kỳ: “Hương, Ngọc, bác xin lỗi. Bác không biết… không biết trong giỏ cam đó lại có thứ quý giá như vậy.” Hương ngơ ngác, còn Ngọc thì cau mày, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hóa ra, sáng hôm đó, Linh, cô em gái Minh, tò mò mở giỏ cam ra xem. Cô định mang đi cho người giúp việc, nhưng khi lật những quả cam ở đáy giỏ, cô phát hiện một chiếc hộp gỗ nhỏ xinh, được giấu kín bên dưới. Bên trong hộp là một lá thư viết tay, nét chữ nắn nót của Hương, cùng một chiếc vòng bạc nhỏ xíu, được chạm khắc tinh xảo hình cành cam. Lá thư viết:

“Kính gửi gia đình anh Minh,
Cháu là Hương, em gái chị Ngọc. Cháu không có gì quý giá để tặng, chỉ có những quả cam Canh từ vườn nhà, là mồ hôi công sức của ba mẹ cháu. Chiếc vòng này là món quà cuối cùng mẹ cháu để lại trước khi qua đời. Mẹ dặn cháu rằng, nếu chị Ngọc tìm được hạnh phúc, hãy tặng chiếc vòng này cho gia đình nhà chồng, như một lời chúc phúc. Cháu mong gia đình mình sẽ yêu thương và che chở cho chị cháu. Cảm ơn bác và mọi người đã đón chị cháu.
Kính, Hương.”

Đọc xong lá thư, bà Hạnh bật khóc. Bà nhận ra mình đã sai khi vội vàng đánh giá món quà của Hương. Chiếc vòng bạc, dù không đắt tiền, lại chứa đựng cả một câu chuyện cảm động về tình thân và sự hy sinh. Linh, người vốn kiêu kỳ, cũng lặng lẽ xin lỗi mẹ vì đã chế giễu Hương. Cả nhà Minh quyết định gọi điện ngay để xin lỗi, lòng đầy hối hận.

Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Khi Hương và Ngọc đến nhà Minh theo lời mời, bà Hạnh không chỉ xin lỗi mà còn kể một bí mật khiến cả hai chị em sững sờ. Hóa ra, chiếc vòng bạc không chỉ là vật kỷ niệm của mẹ Hương. Nó là một món đồ gia truyền của dòng họ bà Hạnh, từng bị thất lạc nhiều năm trước. Bà Hạnh nhận ra ngay khi nhìn thấy hoa văn cành cam – biểu tượng của gia đình bà, một gia đình từng sống ở vùng quê trước khi chuyển lên thành phố. Mẹ Hương, hóa ra, là một người bạn thân của bà Hạnh thời thơ ấu. Chiếc vòng ấy, chính bà Hạnh đã tặng mẹ Hương như một lời hứa về tình bạn vĩnh cửu.

“Cháu không biết đâu, Hương,” bà Hạnh nói, mắt ngân ngấn nước. “Mẹ cháu từng nói, nếu một ngày chị em cháu tìm được hạnh phúc, hãy trả chiếc vòng này lại cho gia đình cô ấy. Hóa ra, định mệnh đã đưa chị cháu đến với Minh, để chiếc vòng này trở về với cô.”

Hương và Ngọc ôm nhau khóc. Hương không ngờ món quà nhỏ bé của mình lại mở ra một mối liên kết kỳ diệu giữa hai gia đình. Minh, đứng bên cạnh, nắm tay Ngọc, thì thầm: “Anh xin lỗi vì đã không bảo vệ em tốt hơn. Từ giờ, anh sẽ không để ai làm em buồn nữa.”

Từ đó, gia đình Minh thay đổi hoàn toàn. Bà Hạnh không còn giữ vẻ xa cách, mà thường xuyên mời Hương và Ngọc lên chơi, thậm chí xuống quê để cùng chăm vườn cam. Linh, cô em gái kiêu kỳ, trở thành bạn thân của Hương, thường xuyên xin học cách trồng cây từ cô. Chiếc vòng bạc được đặt trong một khung kính nhỏ, treo ở phòng khách nhà Minh, như một biểu tượng của tình thân và sự thấu hiểu.

Mỗi mùa cam Canh, Hương lại mang lên biếu bà Hạnh một giỏ cam vàng ươm. Nhưng lần này, bà Hạnh không còn bĩu môi. Bà cười rạng rỡ, ôm Hương và nói: “Cam này quý hơn vàng, vì nó là tấm lòng của cháu.”

Dưới ánh trăng rằm, vườn cam Canh vẫn lặng lẽ tỏa hương, như chứng nhân cho câu chuyện về tình thân, sự tha thứ, và những điều kỳ diệu ẩn giấu trong những điều giản dị nhất.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News