×
×

Lấy chồng Thanh Hoá, bị cả nhà cấ:;m cả:;n vì sợ con gái phải chịu khổ nhà chồng keo kiệt, tôi vẫn nhất quyết đòi lấy nào ngờ ngày ăn hỏi cả nhà tôi thất thần, u sầu nhìn mâm tráp từ nhà trai

Ngày ăn hỏi, cả họ nhà tôi quây quần, ai cũng nén tiếng thở dài. Người thì thì thầm “biết ngay mà”, kẻ thì lắc đầu ngán ngẩm. Trên bàn, những mâm tráp đỏ chót vừa được mở ra khiến cả nhà chết lặng. Không phải cau trầu xanh đỏ tươi, không phải bánh cốm, bánh phu thê đủ đầy… mà toàn là hoa quả héo, bánh kẹo rẻ tiền, thậm chí có hộp kẹo đã bóc dở.

Cả nhà tôi sững sờ. Các bác, các cô nhìn nhau rồi lặng im. Không ai dám nói thẳng nhưng ánh mắt thì rõ ràng đầy thất vọng.

Mẹ tôi vốn đã phản đối kịch liệt từ đầu, lần này thì không chịu nổi nữa. Bà đập tay xuống bàn một cái, mặt đỏ bừng, rồi lao thẳng xuống bếp.

Không khí ngột ngạt, tôi run run đứng dậy định theo mẹ thì đúng lúc ấy, mùi thơm ngào ngạt từ bếp bay lên. Cả họ tò mò nhìn xuống. Chưa đầy 10 phút sau, mẹ tôi đi lên, tay bê một mâm lớn đặt phịch xuống giữa nhà.

Trên mâm là nguyên cả một xấp vàng miếng, sổ tiết kiệm đỏ chói, kèm lá thư. Bà lạnh lùng nhìn thẳng sang nhà trai, giọng rắn rỏi:

– “Nhà tôi không thiếu tiền để lo cho con gái. Hôm nay mấy anh mang đến cho chúng tôi cái gì, thì tôi trả lại gấp mười. Nhưng xin thưa rõ: từ phút này, nếu còn coi thường con gái tôi như thế thì đừng mơ bước chân vào cửa này thêm một lần nữa!”

Cả nhà trai chết lặng. Chú rể – người tôi tin tưởng – mặt tái mét, ấp úng không nói được lời nào. Bố chồng tương lai thì hậm hực, định đứng lên bỏ về. Nhưng đúng lúc ấy, một người trong nhà trai bỗng tái mặt, vội vàng lôi ông ta ngồi xuống, thì thầm vài câu.

Cả phòng im phăng phắc. Và rồi, ông bố chồng tương lai bỗng cúi gằm mặt, lí nhí:

– “Xin… xin đừng nói ra… cái này… vốn dĩ không phải do nhà tôi…”

Cả nhà tôi nín thở. Tôi run rẩy nhìn sang mẹ. Trong đầu chỉ còn một câu hỏi: “Rốt cuộc… mâm tráp rẻ rúng kia là do ai cố tình sắp đặt?”

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News