Ngày tôi tuyên bố chấp nhận ly hôn với vợ đầu, cả họ hàng đều xôn xao. Tôi không phải không yêu vợ, nhưng mẹ tôi ngày nào cũng lải nhải:
“Con vợ mày cưới 5 năm rồi chưa đẻ được đứa nào, giữ lại thì nhà mình tuyệt tự à? Nghe lời mẹ, bỏ đi, rồi mẹ chọn cho mày đứa khác, trẻ hơn, chắc chắn sẽ sinh được con trai nối dõi.”
Nghe mãi cũng xiêu lòng, tôi đành gạt nước mắt ký vào đơn. Ngay sau đó, mẹ lập tức lo liệu cho tôi một cô vợ hai kém tận 15 tuổi, vừa tròn 20, mơn mởn như hoa. Đúng một tuần sau ngày cưới, cô ấy vui mừng báo tin có thai.
Mẹ tôi sung sướng như trút được gánh nặng. Bà còn khoe khắp làng:
“Thấy chưa, tại con vợ đầu nó kém, chứ thằng con tôi khoẻ lắm, ba ngày là có tin vui rồi.”
Ba năm trôi qua, tôi hạnh phúc khi có cậu con trai kháu khỉnh. Ngày đầu tiên dắt con đi học mẫu giáo, tim tôi như nở hoa. Nhưng ngay khi bước vào cổng trường, tôi sững sờ khi thấy một đứa bé khác đang tung tăng chạy nhảy, khuôn mặt… giống hệt tôi như hai giọt nước.
Tôi đứng chết lặng. Càng nhìn, tim càng thắt lại. Đứa bé kia khoảng chừng 3 tuổi – nghĩa là trùng khớp đúng với thời điểm tôi vừa ly hôn.
Trong đầu tôi lập tức hiện ra một cái tên – vợ cũ.
Cả ngày hôm ấy tôi như người mất hồn. Tối đến, tôi lén quay lại cổng trường, chờ xem ai đến đón đứa trẻ. Quả không sai, người phụ nữ bế nó lên chính là vợ cũ của tôi. Nhìn ánh mắt cô ấy trìu mến ôm con trai, còn thằng bé ríu rít gọi “mẹ ơi”, tôi như có ai bóp nghẹt tim mình.
Tôi run rẩy bước theo sau. Đến khi họ dừng lại trước căn nhà nhỏ cuối ngõ, tiếng đứa trẻ thánh thót vang lên:
“Mẹ ơi, hôm nay con lại gặp một chú giống hệt con. Chú ấy cũng dắt bạn nhỏ đi học.”
Tôi đứng ngoài cửa, toàn thân run rẩy. Vợ cũ của tôi khẽ vuốt tóc con, giọng nghèn nghẹn:
“Con à, đó không phải chú đâu… đó chính là bố ruột của con.”
Tôi chết lặng, nước mắt trào ra. Hoá ra, ngay khi tôi ký vào đơn ly hôn vì sức ép của mẹ, vợ tôi đã mang thai – nhưng cô ấy giấu, lặng lẽ rời đi một mình.
Suốt 3 năm qua, tôi tưởng mình đã có một gia đình mới, một cậu con trai để “nối dõi”, nào ngờ lại phát hiện ra mình có đến hai đứa con ruột, nhưng một đứa phải lớn lên trong âm thầm thiếu thốn, chẳng có tên cha trong giấy khai sinh…