×
×

Ngay lần đầu nhìn thấy con dâu tương lai mẹ tôi đã phán “ngữ này chỉ có cho trèo tường đón về cửa sau’, tôi thuận theo ý bà đón vợ về như mẹ dặn

Ngay lần đầu tiên nhìn thấy con dâu tương lai, mẹ tôi im lặng thật lâu rồi thở hắt ra, buông một câu lạnh lùng:

“Ngữ này… chỉ có thể trèo tường mà đón về cửa sau thôi, chứ không bao giờ được rước kiệu về cửa trước.”

Cả họ mấy chục người chết lặng, ai cũng nghĩ mẹ tôi khó tính, coi thường con dâu nghèo. Nhưng tôi lại gật đầu, thuận theo ý bà, làm đúng như lời dặn. Đám cưới diễn ra giản đơn, tôi lặng lẽ rước vợ về trong ánh nhìn xì xào bàn tán của họ hàng.

Tưởng đâu mọi sóng gió dừng ở đó, nào ngờ đúng một hôm sau, vợ tôi lặng lẽ dắt về một đứa trẻ tầm 5 tuổi, gọi tôi là “bố” một cách vô cùng tự nhiên.

Cả nhà sững sờ, không tin nổi. Tôi còn chưa kịp phản ứng thì mẹ tôi nhìn thẳng vào đứa bé, rồi đột ngột run bần bật, quỵ hẳn xuống đất, bật khóc nức nở.

Bà vừa khóc vừa run rẩy vạch vai áo mình ra trước mặt cả gia đình, để lộ một vết sẹo dài xấu xí đã mờ theo năm tháng. Giọng bà lạc đi:

“Chính là nốt ruồi cạnh vết sẹo này… năm xưa tao từng để lạc một đứa bé sơ sinh trong bệnh viện… Tao tìm nó suốt mấy chục năm… Chính là nó… chính là nó rồi…”

Cả nhà chết lặng. Hóa ra cái câu “chỉ có thể trèo tường đón về” năm ấy, chẳng phải mẹ tôi coi thường, mà là một lời cảnh báo cay đắng. Bà đã nhận ra ngay từ lần đầu — con dâu chính là người mẹ đã cưu mang đứa trẻ thất lạc năm xưa, và đứa bé ấy… chính là cháu ruột của bà.

Related Posts

Our Privacy policy

https://quangnam247.com - © 2025 News